Ông Gioan quen biết đám thuộc hạ của Thượng tế Anna, nên được và o nội
phủ cùng má»™t tráºt vá»›i Chúa. Còn ông Phêrô vẫn run run đứng nép ở ngoà i. Thấy
thế, ông Gioan đến nói với một nữ tỳ canh cổng để ông bạn cũng được và o. Nhưng
dáng Ä‘iệu và cá» chỉ của ông Phêrô Ãt tá»± nhiên, nên vừa và o cổng, ông bị má»™t nữ
tỳ đến há»i :
--Hẳn ông nà y cùng ở vá»›i ngÆ°á»i bị bắt
kia ?
Là m ra vẻ bất mãn ông đáp :
--Không ! Tôi không biết. Tôi không
hiểu cô muốn nói gì ?
Và o trong sân phủ Thượng tế, ông đến ngồi bên ông Gioan và cùng sưởi
vá»›i bá»n gia bá»™c để chá» xem công việc xảy ra là m sao. Ông cố giữ cho khá»i lá»™
chuyện, nhÆ°ng đứa nữ tỳ đã há»i ông lúc nãy, vẫn còn nghi hoặc, cứ trừng trừng
nhìn ông, và lại gần đống củi vừa há»i :
--Ông nà y thú nháºn Ä‘i. Chắc chắn ông
cũng ở với Giêsu thà nh Nazareth ?
Ông Phêrô đâm cuống, vừa giơ tay vừa chối vừa thỠ:
--Ai ? NgÆ°á»i ấy ? Không ! Quả thá»±c tôi
không biết !
Ãứa nữ tỳ lắc đầu Ä‘i ra cổng. Ở Ä‘Ã ng xa, qua bầu khà lạnh dÆ°á»›i trăng
má» bạc, má»™t tiếng gà gáy vá»ng lại. Ông Phêrô run ngÆ°á»i lên, vì đã hai lần bị
há»i. Ông cố bắt chuyện vá»›i bá»n gia bá»™c là m ra vẻ quen thân. NhÆ°ng giá»ng nói trá»
trẹ của ông cÅ©ng khiến há» hồ nghi và đoán ông là đồ đệ của ngÆ°á»i Ä‘ang bị
xét há»i. Há» chòng chá»c nhìn ông và dò xét
--Ãúng ông là ngÆ°á»i trong bá»n đó, vì
tiếng nói của ông tố giác ông là ngÆ°á»i Galilêa.
Ãồng thá»i má»™t tên đầy tá»› có há» vá»›i Manchu, ngÆ°á»i đã bị ông chém đứt
tai ở VÆ°á»n Cây Dầu, vừa chỉ tay và o ông và nói :
--ÃÃch thá»±c rồi. Tôi đã chẳng thấy ông
ở trong vÆ°á»n vá»›i ngÆ°á»i đó lúc nãy Æ° ?
Ông Phêrô tái mét mặt, sợ hãi rồi thá», rủa mình và chối Thầy lần nữa
:
--Tôi thá», tôi có biết ngÆ°á»i các ông nói lÃ
ai đâu ?
CÅ©ng trong lúc đó quân lÃnh Ä‘iệu Chúa Giêsu Ä‘i qua sân để đến phòng Há»™i
đồng Cá»™ng tá»a, nÆ¡i các TÆ° tế, Luáºt sÄ© và Kỳ lão há»™i há»p do lệnh khẩn cấp của
Caipha.
Hai tay còn bị trói chặt, mặt rướm máu, Chúa thất thểu bước xuống sân.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u im lặng. Má»i con mắt chăm chú nhìn ngÆ°á»i bị cáo. Giữa đêm khuya vÃ
tịch mịch, má»™t tiếng nhá» sắc, uy hùng vang lên. Ãó là tiếng gà gáy thứ hai của
con gà ở ngoà i phố. Và Chúa Giêsu, nét mặt hiá»n từ liếc nhìn ông Phêrô, cái nhìn
đầy yêu thương và trách móc, khiến ông cảm thấy như bao mũi gươm nhỠthâu suốt
trái tim ông ! Ông giáºt mình nhá»› lại Ngà i đã nói buổi tối : “TrÆ°á»›c khi gà chÆ°a gáy hai lần. Con đã chối Thầy ba
lần.â€
Và ông liá»n ra ngoà i cổng, đấm ngá»±c, ăn năn, khóc lóc ! Ông cá»±c khổ quá ; Cái
nhìn của Thầy đầy yêu thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cÅ©ng đầy trách mắng, khiến quả tim ông Ä‘áºp
mạnh, đầu óc ông rối tung, lương tâm ông cắn rứt, và da thịt ông lúc nóng ran,
lúc lạnh như đồng.
Ông khổ sở quá, chỉ còn biết hối háºn khóc lóc thôi, và từ nay đến suốt Ä‘á»i
ông, ông vẫn nức nở khóc, mỗi khi nhớ lại đôi mắt của Thầy mở rộng, nhưng buồn
man mác và hiá»n từ vô biên.
(Còn Tiếp) = Phiên Tòa Ban Äêm |