Quân lÃnh đã Ä‘iệu Chúa lên má»™t nÆ¡i cao trÆ°á»›c tầm mắt của toà n dân, ông Ä‘Æ°a
tay chỉ và o thân hình Ngà i tiá»u tụy dÆ°á»›i chiếc áo Ä‘á» rách vá»›i mão gai đóng ngáºp
đầu, cùng nét mặt đầy máu, và giá»ng nói cảm Ä‘á»™ng của Philatô nói vá»›i dân đứng
trÆ°á»›c công Ä‘Æ°á»ng :
“Ãây là ngÆ°á»i ấyâ€
Ông tưởng thấy Ngà i, thế nà o dân chúng cũng xin tha, vì toà n thân Ngà i
đã đáng thương hết sức. Nhưng trái hẳn với ý nghĩ của ông. Vừa thấy Chúa các
Trưởng tế và những kẻ a tùng vá»›i há» ; cả đến cảnh binh của Thánh Ä‘Æ°á»ng, Ä‘á»u
không tỠmột dấu gì thương hại. HỠcòn kêu ầm lên :
--Ãóng Ä‘inh nó Ä‘i ! Ãóng Ä‘inh nó Ä‘i !
Ãóng Ä‘inh nó và o khổ giá !
Tức bực Philatoâ nói dỗi :
--Thế chÃnh các ngÆ°Æ¡i Ä‘em Ä‘i mà đóng
Ä‘inh...Phần ta, ta không thấy ngÆ°á»i có tá»™i gì đáng kết án cả
NhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° không sợ nữa, các Trưởng tế cà ng gà o thét :
--Chúng tôi đã có luáºt. Mà chiếu luáºt,
ngÆ°á»i đó đáng bị tá» hình, vì dám mạo xÆ°ng là Con Thiên Chúa.
à há» muốn nói : Quả thá»±c chúng tôi có pháp luáºt của chúng tôi. Theo
pháp luáºt đó ngÆ°á»i nà y đáng bị tá» hình. Nên quan Tổng trấn, ngÆ°á»i đại diện của
La Mã phải giúp chúng tôi áp dụng luáºt đó, phải chuẩn nháºn án chết ngÆ°á»i đó đáng
chịu trÆ°á»›c pháp luáºt của chúng tôi.
Ông Philatô đâm lúng túng, và danh từ “Con Thiên Chúa†lúc nà y là m ông
sợ sệt ; tụi Ãạo trưởng những con rắn của Ãá»n thá», xảo quyệt và độc ác, không
theo ý há» không xong. NhÆ°ng ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt ông quả có má»™t thái Ä‘á»™ lạ ;
Ngà i chịu đòn chịu nhục mà không kêu ca, lại vẫn giữ vẻ hiên ngang của má»™t vị thần. MÃ
động và o thần minh tức nhiên là ác báo, là giơ đầu chịu lấy tai nạn gớm ghê. Ông
cà ng suy luáºn, tÃnh dị Ä‘oan cà ng là m ông khổ tâm bối rối...Ãá»™t nhiên ông trở
gót, truyá»n Ä‘em Chúa và o trong. Philatô ngồi yên lặng nhìn Chúa nhÆ° má»™t vị
thần trá hình nhân loại....Ông không hiểu sao Ngà i lại có đủ nghị lực và can đảm
chịu cực hình cách anh hùng như thế. Ông liên tưởng đến những chuyện thần thoại
Hy Lạp : Có những vị thần bị kết án, thân phây ra trăm mảnh và cuá»™c tá»
biến đã gây ra những ác há»a tầy đình....Trong lúc ấy, dân chúng vẫn ồn à o ngoà i
sân, các Trưởng tế, Luáºt sÄ©, Kỳ lão và những dân vẫn không ngá»›t tuyên truyá»n
giết Chúa.
Ông Philatô thân máºt há»i Ngà i :
--Nà y ! Ông bởi đâu mà đến
?
Chúa lặng thinh không thÆ°a lại, vì Ãch lợi gì thÆ°a lại má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang
hồ nghi vá» cả sá»± tháºt, má»™t ngÆ°á»i đầu óc chất nặng dị Ä‘oan, tâm hồn đầy dục vá»ng
và đá»i sống loang lá»— những vết tá»™i nhÆ¡ ? Philatô ngạc nhiên, tức giáºn buông lá»i
kiêu hãnh :
--Ông không đáp lại ư ? Ông không biết
ta có quyá»n tha ông và có quyá»n đóng Ä‘inh ông và o khổ giá Æ° ?
Chúa ung dung đáp và ngầm dạy ông má»™t bà i há»c vá» trách nhiệm :
--Nếu Trá»i chẳng ban cho ông, ông
chẳng có quyá»n gì đối vá»›i tôi hết. Bởi váºy, trong việc nà y, những kẻ ná»™p tôi cho
ông, sẽ phải chịu trách nhiệm rất nặng, nặng hơn ông.
Nghe Chúa đáp lại, Philatô lộ vẻ bất bình, nhưng vẫn còn do dự, hay
nói đúng hơn, vẫn còn muốn tha Chúa. Nhưng đang khi ông tìm cách để tha, dân
chúng ở ngoà i gà o thét nhÆ° vÅ© bảo, vang dá»™i cả má»™t góc trá»i :
--Nếu quan tha nó, quan không phải lÃ
ngÆ°á»i trung nghÄ©a vá»›i Xêgia, vì ai dám tá»± nháºn mình là vua, ngÆ°á»i ấy chÃnh là kẻ
phản lại hoà ng đế Xêgia.
Philatô bÆ°á»›c ra ngoà i hiên, tiếng kêu la của dân cà ng nổi dáºy mãnh
liệt. Ông hoảng hốt, tưởng mình nhÆ° sắp bị dân tố cáo vá»›i triá»u đình La Mã vá»
tá»™i thông đồng vá»›i kẻ phản lại hoà ng đế Xêgia. Thần kinh giáºt mạnh, mất hết cả
bình tÄ©nh, ông lại truyá»n Ä‘em Chúa Giêsu ra xá». NhÆ°ng vừa ngồi xuống trên má»™t
ghế cao, ông đã gặp má»™t ngÆ°á»i của bà phu nhân sai đến rỉ tai bảo :
--Ãứng nhúng tay và o vụ đổ máu ngÆ°á»i
đạo đức nà y, vì hôm trÆ°á»›c trong giấc má»™ng, tôi đã phải khổ cá»±c nhiá»u vá»
Ngà i.
Nghe câu chuyện thần mộng của phu nhân, Philatô cà ng thêm lúng túng.
Nhưng tha cho Ngà i ư ? Dân chúng sẽ nổi loạn...Tinh thần hết ổng định, ông cầm
tay Chúa, nói như để dân thương hại :
--Ãây là vua các ngÆ°Æ¡i !
....
NhÆ°ng Philatô đã thất sách. NhÆ° bị chạm đến lòng tá»± ái : “NgÆ°á»i nhÆ°
váºy là vua của chúng ta sao ? Vua há» Ã ? Tổng trấn muốn chế nhạo chắc ?†dân
cà ng nổi giáºn, kêu lên
--Giết nó Ä‘i ! Diệt nó Ä‘i ! Ãóng Ä‘inh
nó và o tháºp ác !...
Philatô há»i lại :
--Nhưng ta đóng đinh vua các ngươi là m
sao ?
Tưởng bị Tổng trấn muốn chế nhạo nữa, dân cà ng nổi giáºn, muốn nhảy bổ
và o đánh cho ông má»™t tráºn, để ông thôi hẳn thói gá»i ngÆ°á»i bị cáo là vua. Lúc đó
các Trưởng tế đứng lên dõng dạc nói :
--Chúng tôi chẳng có vua nà o khác cả
trừ hoà ng đế Xêgia.
Nghe lá»i tuyên bố trung thà nh và khẳng khái đó, Philatô rủn cả ngÆ°á»i.
Ông thất vá»ng truyá»n lấy má»™t cháºu nÆ°á»›c rá»a tay và phân phô :
--Ta sạch tá»™i vá» máu ngÆ°á»i đạo đức
nà y. Ta đã liệu má»i cách để các ngÆ°Æ¡i khá»i phạm tá»™i ác giết ngÆ°á»i là nh, nhÆ°ng
các ngươi cứ khăng khăng đòi nhúng tay và o máu ! Thì đấy mặc các
ngÆ°Æ¡i...
Tin tưởng chắc chắn quan sẽ kết án tá» cho Ngà i, má»™t ngÆ°á»i trong bá»n Trưởng tế
kêu lên, rồi cả dân cùng láºp lại :
--Chẳng việc gì ! Quan cứ yên tâm. Sau nà y máu nó
có đổ trên đầu chúng tôi và con cháu chúng tôi, chúng tôi cùng cam
chịu.
Mặt thẩn thỠvà tái ngắt, tâm trà vô cùng khổ cực, ông Philatô đà nh
phải trao Ngà i cho hỠđóng đinh !...
(Còn Tiếp) = Trên ÄÆ°á»ng Khổ Giá |