Tâm hồn chán nản, nét mặt buồn rầu, hai ông cháºm rãi kéo lê những bÆ°á»›c nặng
trên con Ä‘Æ°á»ng xa. Hai ông nói vá»›i nhau cho vui chân vá» những việc đã xảy đến vÃ
trao đổi vá»›i nhau những cảm tưởng cùng những ý kiến lúc hợp lúc không. Ãá»™t nhiên
hai ông quay lại gặp một bộ hà nh theo sau đang chăm chú và o chuyện của hai ông.
Hai ông đứng lại chà o, và má»i khác lạ cùng Ä‘i.
NgÆ°á»i khách lạ nà y là chÃnh Chúa đã sống lại, nhÆ°ng hai ông không nháºn
biết Ngà i. Con mắt của hai ông nhÆ° bị má»™t tấm mà n che khuất. Và Ngà i, lúc nháºp
bá»n vá»›i hai ông Ngà i cÅ©ng không tá» mình ra vá»™i. Ngà i chỉ khai mà o há»i hai ông
nhÆ° má»™t ngÆ°á»i ngoại cuá»™c :
--Các ông chuyện vãn gì vá»›i nhau dá»c Ä‘Æ°á»ng
mà buồn bã thế ?
Má»™t ngÆ°á»i trong hai ông tên là Cleopas thÆ°a lại :
--Sao ông há»i lạ thế ? Chắc hẳn chỉ có
ông là lữ khách ngoại quốc ở Jêrusalem, nên ông mới không rõ những việc đã
xảy ra từ mấy hôm nay ?
--A ! Việc gì váºy ?
--Việc Giêsu Nazareth chứ việc chi
!..Ngà i quả là má»™t ngÆ°á»i rất lạ, má»™t sứ giả của Chúa Trá»i, má»™t tiên tri đã là m
trÆ°á»›c mặt dân những việc phi thÆ°á»ng và đã tuyên bố những lá»i bất hủ. Thế mà các
Thượng tế đã cùng vá»›i Há»™i đồng Cá»™ng tá»a kết án tá» hình và đóng Ä‘inh Ngà i và o khổ giá. Chúng tôi là má»™t đệ của Ngà i, chúng
tôi những hy vá»ng Ngà i là vị giải phóng dân tá»™c Israel. NhÆ°ng hôm nay đã là ngà y
thứ ba sau ngà y Ngà i tỠnạn rồi mà chưa thấy gì lạ hết. Quả thực sáng hôm nay
mấy thiếu phụ đã là m chúng tôi bỡ ngỡ. HỠđến thăm mồ Ngà i lúc còn tinh sÆ°Æ¡ng vÃ
không thấy xác Ngà i, lại đã trở vỠnói quả quyết rằng hỠđã thấy Thiên Thần hiển
hiện và chÃnh Thiên Chúa đã bảo : Ngà i sống lại rồi. Láºp tức bấy giá» có hai
ngÆ°á»i trong bá»n chúng tôi chạy đến mồ quan sát. Trở vá» há» nói cÅ©ng thấy má»i sá»±
nhÆ° mấy thiếu phụ kia, nhÆ°ng chÃnh mắt há» không thấy Ngà i đâu cả !..NhÆ° thế
chúng tôi tin là m sao ?
Chúa trách các ông :
--Ôi những ngÆ°á»i Ãt hiểu và cháºm tin
những Ä‘iá»u các tiên tri đã nói ! Nà o Thánh Kinh đã chẳng dạy trÆ°á»›c, cần Chúa
KiTô phải chịu khổ nhục để rồi khởi hoà n vinh quang ư ?
Rồi Ngà i nhắc hết má»i lá»i tiên tri chỉ vá» Chúa Cứu Thế, từ Môi Sen cho
đến các ông Isaia và Daniel v..v.. Ngà i giải thÃch những lá»i tiên tri ấy
một cách rõ rệt khéo léo và hùng hồn lắm, khiến các ông cảm thấy lý thú, thán
phục và say mê. Các ông cảm thấy lý trà của các ông được khai quang một cách lạ
và trong tâm hồn của các ông nảy nở má»™t niá»m tin khá vững. Nên cà ng nghe, các
ông cà ng quý mến ngÆ°á»i bạn đồng hà nh và muốn nghe thêm.
Nhưng kìa đã đến đầu là ng Emmau, nơi các ông định tới. Chúa Giêsu giả
bá»™ muốn Ä‘i xa hÆ¡n. Các ông liá»n khẩn khoản nói vá»›i Ngà i :
--Má»i ông ở lại vá»›i chúng tôi, vì đã
chiá»u muá»™n, ngà y đã xế bóng. Hẳn ông cÅ©ng mệt và cần lấy lại sức. Vừa nói xong
các ông cầm lấy tay Ngà i, dắt và o con Ä‘Æ°á»ng nhá» Ä‘i và o là ng Emmau. Ngà i cÅ©ng vui
lòng Æ°ng thuáºn.
Tối đến, lúc ngồi bà n, Ngà i được má»i ngồi giữa.
Ngà i cầm bánh, chúc là nh trên bánh rồi bẻ bánh và đưa cho các ông mỗi
ngÆ°á»i má»™t miếng. Thoát chốc các ông ngạc nhiên mở mắt to và nháºn biết Ngà i. Các
ông giÆ¡ tay toan ôm Ngà i, nhÆ°ng Ngà i đã biến mất. Không nhÆ° trÆ°á»›c nữa, bây giá»
Ngà i đã sống lại, xác Ngà i khinh diệu, thoát luáºt lệ của trái đất, của trá»ng lá»±c
không gian và thá»i gian.
Các ông tỉnh lại nhìn nhau và nói với nhau :
--Ãúng là Ngà i rồi. Quả Ngà i đã sống
lại. Ôi thực là vinh hiển ! Chúng ta còn hồ nghi thế nà o được nữa. Nà o chúng ta
chẳng thấy lòng chúng ta phấn chấn nóng nảy ở dá»c Ä‘Æ°á»ng khi nghe Ngà i trÆ°ng dẫn
và giải thÃch những Ä‘oạn Thánh Kinh Æ° ? Ôi mà sao lúc ấy chúng ta chẳng nháºn
được Ngà i ?!.. Rồi mừng quá quên hết mệt nhá»c, các ông bá» bà n ăn, lao mình
và o đêm tối, vội trở vỠJêrusalem báo tin cho các bạn.
Vá» tá»›i lúc đó, các ông thấy mÆ°á»i má»™t Tông đồ Ä‘ang há»™i vá»›i các môn đệ
khác. ChÆ°a kịp chà o, các ông đã thấy nhiá»u ngÆ°á»i giÆ¡ tay và la lá»›n tiếng :
--Chúa đã sống lại rồi ! Quả thực Chúa
đã sống lại. Ngà i hiện ra với ông Simon.
Các ông xen và o :
--Ngà i cũng hiện ra với chúng tôi
nữa.
Rồi các ông kể lại đầu Ä‘uôi những việc đã xảy ra lúc các ông Ä‘i Ä‘Æ°á»ng,
nhất là lúc Ngà i bẻ bánh, do đó các ông đã nháºn được Ngà i....
Các ông kể lại má»™t cách thà nh tháºt và quả quyết, là m phần lá»›n các Tông
đồ và môn đệ cùng tin. NhÆ°ng cÅ©ng có má»™t số ngÆ°á»i chÆ°a tin hẳn. Tuy nhiên, há»
giữ thái Ä‘á»™ dè dặt, không dám công khai phi bác. Ngà y hôm ấy, má»i ngÆ°á»i cảm xúc
quá chẳng nghÄ© đến ăn. NhÆ°ng mấy thiếu phụ đã dá»n cÆ¡m và má»i ngÆ°á»i cùng ngồi bà n
bên những ngá»n bạch lạp nóng ấm. Lúc cầm miếng bánh, ông Phêrô nhá»› lại lá»i Thầy
dặn bữa tiệc hôm xưa rằng :
--Các con hãy là m sự nà y để nhớ đến
Thầy.
Và một dòng lệ nóng từ hai khóe mắt chảy trên đôi má lũng của
ông.
(Còn Tiếp) = Lạy Chúa Tôi, Lạy Chúa Trá»i Tôi |