Suy niệm - Sống lời Chúa
Vì vết thương chí thánh và vinh hiển …
21-04-2017 4:01 pm
Trong cuá»™c nổ bom phá hoại hệ thống xe Ä‘iện ngầm tại Luân-đôn (7/7/2005), Cô Gillian Hicks là nạn nhân sống sót sau cùng được cứu thoát khỏi xác 1xe Ä‘iện tan hoang.  Đấylà má»™t cuá»™c giải cứu gian nan và Ä‘au Ä‘á»›n từ sâu dÆ°á»›i lòng đất vá»›i sá»± trợ giúp của mấy chục người trong nhiều tiếng đồng hồ.  Cô được sống sót nhÆ°ng hai chân bị cÆ°a đứt từ phía đầu gối trở xuống.  Đến dịp ká»· niệm đầy năm lần thứ nhất ngày xảy ra biến cố ấy, Cô má»›i xuất hiện trÆ°á»›c công chúng và chia sẻ kinh nghiệm của mình.

Lúc này, những vết thÆ°Æ¡ng thể lý và tâm lý vẫn còn tÆ°Æ¡i má»›i nhÆ°ng cô Gillian thì dường nhÆ° đã vượt thoát được cái cảm giác là nạn nhân bất hạnh.  Những vết thÆ°Æ¡ng Ä‘au lại trở nên nhÆ° 1 Ä‘á»™ng lá»±c làm bừng nở trong cô niềm tri ân sâu sa và quyết tâm sống má»™t đời cho đáng vá»›i Æ¡n cứu sống: “Tôi Ä‘ang hết má»±c quyết tâm để sống má»™t cuá»™c đời tốt lành và thành tá»±u, má»™t cuá»™c đời sinh ích lợi trong mọi Ä‘iều tôi làm – đấy là cách tốt nhất để tôi bày tỏ lòng biết Æ¡n về tất cả những gì người khác đã làm để cứu mạng tôi ngày ấy.”

Cảm nhận của cô Gillian cũng là một minh họa đẹp về điều Chúa Giêsu Kitô thực hiện nơi các môn đệ trong ngày Phục Sinh và những ngày sau đó.

Trong Tin Mừng hôm nay (Gioan 20:19-31), Chúa Giêsu Phục Sinh hiện diện giữa những môn đệ Ä‘ang còn rất hoảng sợ, hoang mang và tan nát vì cuá»™c ThÆ°Æ¡ng Khó của Người.  Người trao ban cho các ông món quà đặc thù: “bình an cho các con” và “Người cho các ông xem tay và cạnh sườn Người.”  Điều rất ý vị là Chúa Giêsu vẫn còn và sẽ còn mang trên thân xác hiển vinh Phục Sinh của Người những thÆ°Æ¡ng tích Người đã gánh chịu.  Người chẳng những không che giấu mà còn phÆ¡i bày, còn mời gọi các môn đệ nhìn xem và chạm vào những thÆ°Æ¡ng tích ấy.  Những vết thÆ°Æ¡ng  ấy hẳn là đã giúp các môn đệ mau chóng nhận ra Người đúng thật là Thầy Giêsu của họ.  NhÆ°ng trên hết, những vết thÆ°Æ¡ng ấy giờ đây trở nên dấu chứng hùng hồn của 1 tình yêu trao hiến trọn vẹn, của lòng Xót ThÆ°Æ¡ng vô biên, của nguồn mạch chữa lành và tái sinh vÄ©nh cá»­u.  Quả thật, chính nÆ¡i thân hình hiển-vinh-mà-vẫn-tÆ°Æ¡i-má»›i-thÆ°Æ¡ng-tích ấy các môn đệ thật sá»± gặp gỡ Đấng –“là Đường, là Sá»± Thật và là Sá»± sống” mà các ông vốn kiếm tìm từ bao lâu (Gioan 14:5-7). Ông Tôma, người đã từng đòi hỏi: “Nếu tôi không nhìn thấy vết Ä‘inh ở tay Người, nếu tôi không thọc ngón tay vào lá»— Ä‘inh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn Người, thì tôi không tin”, giờ đây cất lên lời tuyên tín cốt lõi nhất về căn tính của Đức Ki-tô : “Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!” 

Được tác Ä‘á»™ng bởi những vết thÆ°Æ¡ng vinh hiển và đặc biệt bởi Thánh Thần của Đức Kitô Phục Sinh, các môn đệ đã có thể đối diện vá»›i chính thÆ°Æ¡ng tích của đời mình (tá»™i lá»—i, yếu hèn, giá»›i hạn) ; đã có thể trở nên “tạo vật má»›i”; đã có thể lên đường tiếp nối sứ mạng truyền ban lòng Chúa xót thÆ°Æ¡ng, an bình và sá»± sống tròn đầy cho muôn dân.  Các Ngài quả là đã sống cuá»™c đời xứng đáng vá»›i Æ¡n cứu rá»—i. 

Phải chăng kinh nghiệm ấy của các môn đệ cÅ©ng là Ä‘iều Đức Kitô Phục Sinh tặng ban cho các tín hữu thuở ban đầu và mọi thời mọi nÆ¡i? (x. Bài đọc 1 và 2, Cv 2:42-47; 1Pet 1:3-9)  Món quà ấy chỉ có thể đón nhận bằng Đức Tin, nhÆ° Người nhắc nhở ông Tôma:  “Phúc cho những ai đã không thấy mà tin”.  Đức Tin hay sá»± gắn bó thân tình và tín thác nÆ¡i Đức Kitô Phục Sinh đòi buá»™c má»—i cá nhân phải tá»± cảm nhận và xác tín (không phải là chuyện “hùa theo đám đông”; cÅ©ng không thể chỉ phụ thuá»™c những kiếm chứng có tính chất “thể lý” hay “duy lý”, “cân Ä‘o Ä‘ong đếm”, mắt thấy tai nghe”).  Chúa thường không làm phép màu để ta tin mà Đức Tin - má»™t dấn thân bÆ°á»›c Ä‘i vá»›i Chúa và cá»™ng Ä‘oàn tín hữu – má»›i là ngõ mở đến…phép mầu!  Những thÆ°Æ¡ng tích cùng vá»›i Chúa vì sá»± thật, sá»± sống và thiện hảo cho người khác phải có đó, má»›i trở thành… vinh hiển và vÄ©nh cá»­u!

“Vì năm vết thương chí thánh và vinh hiển, xin Chúa Kitô gìn giữ và bảo vệ chúng ta. Amen” (Nghi Thức Nến Phục Sinh)

Lm Remy Bùi Sơn Lâm
Untitled Document