KHUYẾN MÃI - SỰ KIỆN
19/6 Kính Thánh Rômunđô, viện phụ
Ngài sống ẩn mình hoàn toàn. Ơn Chúa đưa ngài lên đỉnh trọn lành đến nỗi dưới ơn Thánh Thần linh ứng, ngài biết trước nhiều việc hậu lai.

Là con một gia đình quý tộc ở Ý, thánh Rô-mun-đô sinh tại Ra-ven-na năm 906.

Lúc còn nhỏ, Ngài bắt chước cha sống xa hoa phóng túng không nghĩ gì đến đạo hạnh. Nhưng đôi lúc ngài cũng biết hồi tâm suy nghĩ về cuộc đời ngắn ngũi, nhất là thấy xung quanh mình có những người sống đạo đức thánh thiện thì đem lòng mộ mến.

Và một biến cố xảy ra khiến thánh nhân quyết định tương lai đời ngài. Một hôm, người cha gây gổ giành phần đất với người bà con và đã dùng gươm giết chết người đó. Thánh nhân thấy vậy thì ngán ngẫm cuộc đời, chỉ vì lợi lộc vật chất mà người ta giết hại nhau không chút thương tiết!. . . Thế là thánh nhân xin vào dòng Biển-đức sống cuộc đời hy sinh hãm mình, cầu nguyện, quyết chí suốt đời đi theo Chúa làm tôi Chúa.

Sau 7 năm tu luyện ở đây, thánh nhân còn muốn sống khổ hạnh hơn nữa, nên xin vào sa mạc sống với vị ẩn sĩ cao niên tên là Ma-ri-nô. Hằng ngày thầy trò chuyên tâm cầu nguyện, ăn chay, đánh tội. Vị ẩn sĩ bắt ngài học thuộc lòng các thánh vịnh và đọc mỗi ngày. Mỗi lần ngài đọc sai hay lo ra, ông dùng roi đánh vào đầu phía bên tai trái ngài, và lần nào ông cũng đánh một phía bên đó mãi, đến nỗi ngài cảm thấy lỗ tai bên trái hầu như điếc, nên năn nĩ thầy: - Thưa thầy, từ nay nếu thầy có đánh con thì xin thầy đánh phía bên phải. Vì nếu thầy cứ đánh phía bên trái thì sợ lỗ tai trái con sẽ điếc.

Thánh nhân muốn chịu hình khổ hàng ngày như thế để hãm mình đền tội. Và ngài muốn cho nhiều người cũng chia sẽ đời sống khổ hạnh với Ngài, nên năm 988, ngài trở về Ý, đi đó đây rao giảng mời gọi mọi người sống hy sinh khắc khổ. Và năm 1012, ngài thành lập một tu viện ở miền trung nước Ý, đó là khởi đầu của dòng Ca-men-đu-len do ngài sáng lập. Đây là dòng tu liên kết đời sống khổ hạnh với nếp sống cộng đoàn.

Thánh Phê-rô-Đa-mi-a-nô kể lại cuộc sống thánh thiện của ngài trong tu viện như sau: “Rô-mun-đô đã cư ngụ ba năm trong địa giới tỉnh Pa-ren-ti-na. Năm thứ nhất, ngài đã xây dựng một tu viện và đặt viện phụ các tu sĩ ở đó. Hai năm sau, ngài sống ẩn mình hoàn toàn. Ơn Chúa đưa ngài lên đỉnh trọn lành đến nỗi dưới ơn Thánh Thần linh ứng, ngài biết trước nhiều việc hậu lai và có những tia sáng sâu sắc về trí tuệ để hiểu biết nhiều việc trong Cựu và Tân ước.

Quả thật, ngài năng được ơn chiêm niệm cao sâu thu hút đến độ nước mắt chảy ra và lòng trí mến Chúa nồng nàn khiến ngài kêu lên : ‘’ Ôi Giêsu chí thánh, chí ái là mật ngon ngọt của con, là khát vọng khôn tả, là êm dịu của các thánh, là hoan lạc của các Thiên Thần ‘’. Ngài còn kêu nhiều lời khác tương tự như thế. Dưới sức thúc đẩy của Thánh Thần, ngài thốt ra một cách líu tíu, chúng tôi không biết dùng lời lẽ loài người nào để diễn tả ra được . . .’’!

Thánh nhân qua đời năm 1027, hưởng thọ 120 tuổi, mà hơn 90 năm sống trong khổ chế hy sinh . . .

Quyết tâm: Hàng ngày tôi ra sức hy sinh hãm mình, và sẵn sàng chịu mọi gian nan khốn khó vì Chúa theo gương thánh Rô-mun-đô.

Lời nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã dùng thánh Rô-mun-đô để canh tân đời sống ẩn tu trong hội thánh. Xin cho chúng con biết từ bỏ chính mình mà theo chân Đức Kitô, hầu đạt tới hạnh phúc nước trời.

Nguồn : Giáo phận Nha Trang