KHUYẾN MÃI - SỰ KIỆN
Chúa Là Nguồn Sống (Lm Giuse Mai Văn Thịnh)
Tìm đến với Đức Giê-su là tìm gặp được Thiên Chúa. Đến với Chúa không là hậu quả của sự số gắng tìm kiếm phát sinh từ con người. Nhưng đến với Chúa có nghĩa là đón nhận con người của Chúa. Thân thể Đức Ki-tô trở nên của ăn, Máu Người trở nên của uống nuôi sống chúng ta.

Thái độ buồn chán gần như tuyệt vọng của ngôn sứ Elia trong bài đọc một hôm nay khiến tôi nhớ lại cách ứng xử của những ai đã đối diện với các căn bệnh nan y. Họ đã trải qua những tháng ngày đau khổ trên giường bệnh. Có những lúc họ không chịu nổi, chán nản và tuyệt vọng đến nỗi đã phải thốt lên ‘sao Chúa không cất con về cho rồi, cứ để con phải đau khổ mãi thế này.’ Như Elia, đó chính là phản ứng mang tính rất con người của chúng ta. Nhưng đó không phải là bài học hôm nay. 

Trong phần tiếp theo, tác giả đã thuật lại việc Thiên Chúa sai sứ giả của Ngài mang bánh cho ông ăn và nước cho ông uống; không phải một lần mà là hai lần. Sau khi được bổ dưỡng, ngôn sứ tiếp tục lên đường và đã hoàn tất cuộc hành trình, đến núi của Thiên Chúa. Như vậy, qua câu chuyện, chúng ta mới thấy lòng quan tâm, săn sóc của Thiên Chúa dành cho Elia và cả chúng ta nữa. Ngài luôn hiện diện để trợ lực và thêm sức giúp chúng ta vượt qua các gian nan và thử thách để hoàn tất cuộc lữ hành.

Trong tinh thần đó, qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta tiếp tục lắng nghe, đón nhận và đào sâu về diễn từ bánh hằng sống của Đức Giê-su. Người chính là bánh trường sinh, bánh hằng sống từ trời xuống nuôi dưỡng và ban thêm sức mạnh cho chúng ta đủ sức đến và cùng dắt tay nhau đi về nhà Cha. Nhưng để Đức Giêsu là sự sống đích thật cho chính mình, chúng ta không được mời gọi đến với bánh, cho dù đó là bánh Thánh; nhưng đến với Đức-Giê-su, một con người thật đã hiện diện giữa thế gian; và trong niềm tin chúng ta nhận ra thân thể Đức Ki-tô trong bí tích Thánh Thể và hình ảnh của Người nơi bản thân anh chị em mà chúng mình gặp trên dòng đời này. Đến với Người bằng sự gắn bó mật thiết mà không một quyền lực nào có thể cắt đứt được. 

Ở đây, Đức Giê-su đã tỏ bầy cho chúng ta một điều thật quan trọng. Việc chúng ta có thể đến được với Chúa có thể phát sinh từ niềm tin trong việc đáp trả lời mời gọi của Người; nhưng thật ra đó chỉ là điều thứ yếu. Thiên Chúa đã đi bước trước, đã hoạt động bằng cách ‘lôi kéo’ chúng ta đến với Ngài. Dĩ nhiên, Thiên Chúa không ép buộc chúng ta phải tin theo Ngài. Vì yêu thương, Thiên Chúa tôn trọng quyền tự do mà Ngài đã ban tăng cho chúng ta. Nhưng không vì các hành vi đó khiến Ngài bỏ cuộc. Ngài luôn làm chủ công trình của Ngài là lôi kéo chúng ta về với nguồn ơn cứu độ đã xuất hiện nơi con người Đức Giê-su là Đấng được SAI đến từ Thiên Chúa. 

Tìm đến với Đức Giê-su là tìm gặp được Thiên Chúa. Đến với Chúa không là hậu quả của sự số gắng tìm kiếm phát sinh từ con người. Nhưng đến với Chúa có nghĩa là đón nhận con người của Chúa. Thân thể Đức Ki-tô trở nên của ăn, Máu Người trở nên của uống nuôi sống chúng ta như Lời Chúa nói: “Ai đến với Người sẽ không hề đói. Ai tin vào Người sẽ không hề khát bao giờ”. 

Đức Giê-su, hôm nay, cho chúng ta thấy Người là của ăn nuôi dưỡng và ai ăn bánh này sẽ được Chúa cho sống lại trong ngày sau hết. Ngày sau hết không phải là ngày trên quê trời; nhưng được bắt đầu trong mọi thời khắc của cuộc sống mình. Thời điểm nào cũng có thể là giờ phút sau hết của chúng ta. Vì thế, đến với Đức Giê-su như là của ăn đích thật ngay trong giây phút hiện tại là một bảo đảm cho chúng ta đuợc sống lại trong ngày sau hết.

LM Giuse Mai Văn Thịnh DCCT