KHUYẾN MÃI - SỰ KIỆN
Của Cho Không Bằng Cách Cho! (Lm Giuse Mai Văn Thịnh DCCT)
Bà goá là hình ảnh của một lớp người lẽ ra được các môn đệ săn sóc, lại trở thành gương sáng, mẫu mực cho những ai muốn trở thành môn đệ của Chúa. Noi gương bà góa trong bài Tin Mừng hôm nay, các môn đệ và chúng ta cũng được dậy bảo dâng hiến, không chỉ một phần, nhưng là chính cuộc sống mình cho công việc phục vụ đền thờ.

Trong phần phụng vụ Lời Chúa, nhất là trong bài Tin Mừng, Đức Giê-su đã đưa ra sự đối nghịch giữa lối sống và uy quyền giảng dậy của giới kinh sư, các thầy thuộc phái Pha-ri-sêu và cách cư xử của bà góa trong việc dâng hiến để phục vụ đền thờ. Khi vạch ra lối sống ‘giả hình’ của mấy ông kinh sư, Chúa muốn các môn đệ hãy nhìn vào lối sống của mấy ông này mà né tránh rồi tìm ra bài học về con đường mới, về lối sống mới mà chính Nguời là chứng nhân. Cụ thể trong phần thứ hai của bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giê-su đã trình bầy hình ảnh và việc hiến dâng lễ vật của bà goá như là gương mẫu mà các môn đệ cần noi theo. 

Thật ra, Tin mừng chỉ kể lại việc dâng hiến của một bà góa vô danh. Nhưng trong bài đọc thứ nhất chúng ta lại đuợc nghe kể về việc làm của một bà góa nữa. Thế là, chúng ta tuy có hai bà. Nhưng cả hai bà lại cùng dậy chúng ta một bài học, mà tôi đã đuợc nghe cha ông chúng mình dậy bảo rằng ‘của cho không bằng ý nghĩa hay cách mình cho. Việc làm của hai bà thật đáng ngợi khen. Họ đã cho đi tất cả những gì họ còn lại để duy trì cuộc sống cho bản thân họ nói riêng và gia đình nói chung. Có nghĩa là họ đã cho đi chính cuộc sống của họ và gia đình họ. Họ không chỉ quảng đại mà còn liều lĩnh nữa. Tính liều lĩnh này ẩn chứa một sức mạnh vô song của người sẵn lòng tin vào Chúa là Đấng có quyền trên sự sống và sự chết của các bà.

Bà goá ở Sa-rép-ta trong bài đọc thứ nhất đã nói: “Tôi chỉ có trong hũ một nắm bột, và trong bình một chút dầu thôi”. Đó là của ăn đường cho bà và gia đình trước khi chết. Thế mà bà và gia đình sẵn lòng hy sinh phần ăn này để cứu sống ngôn sứ Elia khỏi bị chết đói. Hy sinh như thế nói lên tâm tình dâng hiến của bà. Hiến dâng những gì mình có tức là cho đi con người của mình, sự sống của mình. Mấy ai làm đuợc điều này! Quả thật đây là một vấn đề khiến lương tâm chúng ta phải nhức nhối.

Tương tự như thế, ngày hôm nay trước cửa tiền đình của đền thờ Giê-ru-sa-lem và trước mặt bao nhiêu người giầu có đã dâng cúng vào hòm tiền của đền thờ phần dư thừa. Bà góa vô danh của chúng mình lại dâng cúng ít nhất, chỉ vỏn vẹn có hai đồng kẽm. Nhưng đó lại là tất cả những gì bá có. Bà dâng trọn vẹn những gì còn lại để nuôi sống bà. Vì nhiệm vụ bà cho đi tất cả. Đức Giêsu nhìn thấy, không chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà còn nhận ra trong phần sâu thẳm của tâm hồn của những người đang dâng cúng nữa. Người nói “Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.” 

Khi nói tới đây, chúng ta không thể nào quên được việc làm của Đức Giê-su. Hành động của bà góa hôm nay có thể đuợc coi như một hình ảnh báo trước việc Đức Giê-su chuẩn bị thực hiện tại Giê-ru-sa-lem trên đồi Gol-go-tha. Người đã hiến dâng chính mạng sống mình làm giá chuộc muôn người. Lễ vật dâng trong đền thờ của bà góa hôm nay ẩn chứa của lễ hiến dâng mà Đức Giê-su sẽ dâng cho Cha mình đấy!

Một lần nữa, trình thuật Tin Mừng hôm nay thuật lại hoàn cảnh và việc làm của bà goá. Bà là hình ảnh của một lớp người lẽ ra được các môn đệ săn sóc, lại trở thành gương sáng, mẫu mực của những ai muốn trở thành môn đệ của Chúa. Theo Chúa là để dâng hiến tất cả những gì mình có, như bà goá khi dâng cúng số tiền tuy ít, nhưng là những gì bà có. Như vậy, noi gương bà góa trong bài Tin Mừng hôm nay, các môn đệ và chúng ta cũng đuợc dậy bảo để dâng hiến, không chỉ một phần, nhưng là chính cuộc sống mình cho công việc phục vụ đền thờ.

Ước mong việc làm của bà góa trong phần phụng vụ Lời Chúa hôm nay đuợc chúng ta tiếp tục bằng hành đông trong cuộc sống hàng ngày. Amen!

Lm Giuse Mai Văn Thịnh DCCT