KHUYẾN MÃI - SỰ KIỆN
Suy Niệm Chúa Nhật 23 Thường Niên (Lm Giuse Mai Văn Thịnh DCCT)
‘ÉP-PHA-THA’ HÃY MỞ RA! ‘Mở’ để nhìn, để nghe, để cảm thông, để bước đến, để an ủi, để vỗ về và để san sẻ tình thương cho bao nhiêu người đang chờ đợi bàn tay và con tim của chúng ta…. Cuối cùng là ‘Ép-pha-tha – hãy mở ra’ cho Chúa làm chủ mọi sự trong và ngoài của chúng ta.

ÉP-PHA-THA’ HÃY MỞ RA!

Khoa học ngày nay đã sáng chế ra một loại ngôn ngữ bằng dấu chỉ (sign language) để giúp những người bị tật nguyền như câm và điếc có thể giao tiếp với người khác. Nhưng những người sống cùng thời với Đức Giê-su thì không được như vậy. Vì điếc nên họ không thể nghe và mức độ cảm thông với người khác cũng bị suy giảm. Vì bị câm nên họ không thể nói, cho nên việc làm cho người khác hiểu được tâm tư và nguyện vọng của họ cũng gặp nhiều khó khăn. Tình trạng này kéo dài từ ngày nay sang ngày khác, nên sinh ra khó khăn trong việc giao tiếp. Cuối cùng, cả hai phía đều không vượt qua được các khó khăn này, và cuộc sống của những người bị câm và điếc càng ngày càng bị cô lập và xa cách với cộng đoàn. 

Trong trình thuật Tin Mừng hôm nay, Thánh Mác-cô kể lại việc Đức Giê-su đã chữa cho một người vừa bị câm lại bị điếc được khỏi bịnh. Đức Giêsu không chỉ phục hồi tình trạng tật nguyền cho ông mà còn ra tay phá bỏ bức tường ngăn cách giữa ông và cộng đoàn. Từ đó, ông ta nghe được, nói được và cảm thông được với người khác, và ngược lại, người khác cũng dễ dàng nghe, hiểu và thông cảm với ông ta hơn. 

Khi Tin Mừng Mác-cô ghi lại cho chúng ta những điều kỳ diệu của Đức Giê-su như việc làm cho người câm nói đuợc, người mù trông thấy và người điếc nghe được thì có nghĩa là lúc mà những gì đã được loan báo về Nước Thiên Chúa nay đã được thực hiện. Đức Giê-su, một con người bằng xương bằng thịt đang hiện diện trước mặt ta. Người không chỉ đứng đó mà nhìn ngắm rồi phán dậy. Người hiện diện một cách thật tích cực. Người hiện diện bằng hành động. Những tật nguyền đã làm cho con người sống trong đau khổ nay được tháo bỏ. Những hàng rào xây dựng bởi ý thức hệ hay quan niệm sống khiến cho con người bị cô lập và mất đi mối hiệp thông như nói không ra tiếng, nghe không thấy âm sắc… tất cả đều được tháo gỡ và cởi bỏ.

Chúa đã làm xong phần của Người, còn chúng ta, phải làm gì để xứng đáng với vinh dự là môn đệ của Đức Giê-su, Đấng đã mở tai cho người điếc, mở luỡi cho người bị câm, giải oan cho người bị áp bức và loan báo năm hồng ân của Thiên Chúa cho muôn dân? Vấn nạn này chất vấn và theo chúng ta cả đời và với tư cách của tín hữu, chúng ta không thể ngoảnh mặt làm ngơ trước các đau khổ của những con người mà Chúa đã đến để làm bạn với họ. 

Tóm lại, Đức Giêsu đã đến để đưa quyền năng của Thiên Chúa vào thế giới này hầu tái tạo trời mới đất mới và trao ban sự sống mới cho muôn dân thế nào thì chúng ta cũng cần thể hiện như thế. Có nghĩa là cuộc sống của chúng ta cần được mở rộng và mở lớn hơn. 

‘Mở’ ra cho bản thân và người khác nhìn thấy Chúa nơi phần sâu thẳm nhất của đời mình. 

‘Mở’ cho ánh sáng lời Chúa chiếu thấu tâm can của mình, vì đó là nơi kín ẩn mà Thiên Chúa muốn ngự trị. 

‘Mở’ toang những ‘mặt nạ’ khiến dung mạo của Chúa bị che lấp hay bị bóp méo trong cuộc sống. 

‘Mở’ để nhìn, để nghe, để cảm thông, để bước đến, để an ủi, để vỗ về và để san sẻ tình thương cho bao nhiêu người đang chờ đợi bàn tay và con tim của chúng ta…. 

Cuối cùng là ‘Ép-pha-tha – hãy mở ra’ cho Chúa làm chủ mọi sự trong và ngoài của chúng ta. Amen!

LM Giuse Mai Văn Thịnh