KHUYẾN MÃI - SỰ KIỆN
Suy Niệm Chúa Nhật 30 - SỐNG ĐỂ YÊU và YÊU ĐỂ SỐNG (Linh Mục Giuse Mai Văn Thịnh DCCT)
Thay vì đi tìm câu trả lời của vấn nạn đâu là giới răn quan trọng nhất thì chúng ta hãy chìm đắm trong Tình Yêu của Chúa, rồi tự khắc chính Tình Yêu đó sẽ thúc đẩy chúng ta buớc ra khỏi tháp ngà và các tiện nghi của cuộc sống để ra đi mà chia sẻ cho tha nhân.

Lời Chúa phán trong bài Tin Mừng hôm nay đã chạm đến tận đáy lòng chúng ta. Vì thế muốn lĩnh nhận Lời Chúa hôm nay một cách triệt để và đúng đắn thì chúng ta hãy mở rộng cõi lòng để cho Tình Yêu Chúa chiếm đoạt rồi tự khắc chúng ta sẽ yêu Chúa và yêu người như lòng Chúa mong ước. 

YÊU ĐỂ SỐNG và SỐNG ĐỂ YÊU là cẩm nang của người môn đệ. Đơn giản nhưng khó sống!

Nhìn lại chuỗi kinh nghiệm sống, hẳn anh chị em đã trải qua những giây phút đang yêu. Lúc đó, anh chị tìm mọi cách để đến với nhau. Ngày nào không gặp mặt thì lòng cảm thấy bâng khuâng, nhung nhớ. Anh chị không thể ngồi đó mà chờ cơ hội. Nhưng, phải ra đi để tìm đến nhau, chiều chuộng và trao ban cho nhau những gì trân quý nhất. Các việc làm đó nói lên điều gì? Phải chăng, đó là hành động thể hiện việc anh chị yêu thương nhau. 

Tuy nhiên, việc trước tiên mà anh chị cần làm là nhận ra đối tượng của tình yêu. Bởi vì, chúng ta không thể bảo rằng mình đang yêu nếu đối tượng mình yêu thật sự không hiện hữu, và đâu là sự hiện diện đích thật của người mình yêu? Họ là ai? 

Đây là những câu hỏi vô cùng khó khăn mà chúng ta cần trả lời, không bằng chữ viết nhưng bằng các hành vi trong cuộc sống. Thật ra trong khi tìm kiếm đối tuợng để yêu thương, chúng ta lại trở về vấn nạn căn bản là ‘động lực nào thúc đẩy chúng ta yêu nhau’. Chính Tình yêu của Thiên Chúa là nguồn động lực duy nhất thúc đẩy tôi ra đi. Không ‘yêu Chúa’ thì cho dù có yêu nhau đến mức độ nào thì thứ tình yêu đó cũng khó bền vững. Chỉ ở trong Chúa và với Chúa thì tình yêu của chúng ta mới đi đến chỗ thành toàn và viên mãn. 

Vì thế, thay vì đi tìm câu trả lời của vấn nạn đâu là giới răn quan trọng nhất thì chúng ta hãy chìm đắm trong Tình Yêu của Chúa, rồi tự khắc chính Tình Yêu đó sẽ thúc đẩy chúng ta buớc ra khỏi tháp ngà và các tiện nghi của cuộc sống để ra đi mà chia sẻ cho tha nhân, đặc biệt cho những ai không được bảo vệ, như đã được nói đến trong bài đọc một, họ là ‘các người di dân, góa bụa và trẻ mồ côi’. 

Tại sao họ lại được Chúa quan tâm một cách đặc bi   ệt như thế? Bởi vì, trong một bối cảnh mà các mối liên hệ trong gia đình, dòng tộc và giống nòi được coi là nền tảng để bảo vệ con người, mà những người trong các nhóm này lại mất đi yếu tố an toàn bảo vệ họ; như vậy nguy cơ bị đối xử tàn bạo và bị bóc lột dễ xẩy ra. Vì thế, Chúa mới yêu cầu chúng ta quan tâm đến họ nhiều hơn. Tuy vậy, họ vẫn chỉ là những hình ảnh tiêu biểu được nhắc nhở trong bối cảnh của thời đó. Thật ra, Thiên Chúa và tha nhân không còn là đối tượng xa vời tầm tay vươn tới của chúng ta. Ngài đã nhập thể mang thân phận con người. Ngài là anh, là chị, là tôi, là những người thân quen trong gia đình, tại các xóm giáo, nơi các nhóm cầu nguyện và đặc biệt hơn nữa, Ngài còn hiện diện nơi những người bị tổn thương, bị quên lãng và sống lây lất ở ngoài đường, gầm cầu và phố chợ.

Sau cùng là mức độ của lòng mến. Chúa đòi chúng ta yêu mến “hết” lòng và “hết” trí khôn là cho đi tất cả, là dâng hiến mọi sự. Trong ngôn ngữ của người Do Thái, các chữ “lòng”, “linh hồn” và “trí khôn” có nghĩa toàn bộ con người. Do đó, giới răn hôm nay có nghĩa là: “Hãy yêu mến Thiên Chúa và thương yêu nhau bằng tất cả con người mình, cho đi tất cả con người mình, dâng hiến toàn bộ con người mình.” Nói khác đi, trong Tình yêu thì không còn sự chia cách, không còn phân biệt giữa người này với người khác. Tất cả đều được hoà hợp trong Tình Yêu, nơi đó không còn biên giới, không còn hận thù, không còn tỵ hiềm hay chia rẽ; mà chỉ có hiệp thông, tha thứ và bình an. 

Cầu xin cho nhau đạt được ước nguyện đó. Amen

Linh Mục Giuse Mai Văn Thịnh DCCT