KHUYẾN MÃI - SỰ KIỆN
Suy Niệm Chúa Nhật 4 Mùa Vọng Năm C (Lm Giuse Mai Văn Thịnh DCCT)
Mỗi lần gặp nhau, dù là tình cờ hay định trước, đều là cơ hội để chúng ta có thể đem tin vui đến cho nhau, hỗ trợ nhau và giúp nhau đối diện với cơn buồn phiền rồi hướng dẫn nhau vuợt qua bối rối để hướng về Nuớc Trời.

THĂM VIẾNG: DẤU CHỈ TÌNH THƯƠNG

Chúng ta bước sang tuần thứ Tư Mùa Vọng và chỉ còn vài ngày nữa là đến Lễ mừng Chúa Giáng Sinh, một mầu nhiệm của Thiên Chúa: Mầu Nhiệm Nhập Thể. Ngôi Hai Thiên Chúa đã mặc lấy thân phận của một thai nhi, tuỳ thuộc và lớn lên trong cung lòng Mẹ Maria. Điều đặc biệt là sự cộng tác trọn vẹn và phó thác bằng hai tiếng xin vâng của Mẹ đã khiến một biến cố phi thường xẩy ra một cách thật bình thường. Mẹ là người đã sẵn sàng vuợt qua mọi rào cản để Con Thiên Chúa đến trong cung lòng Mẹ mà bước vào thế giới này. Và, như mọi bào thai, Đức Giê-su, Con Thiên Chúa đã đón nhận sự nuôi dưỡng, chăm sóc từ những giọt máu đào và dòng sữa yêu thương của Mẹ. 

Thật vậy, với sự cộng tác của Mẹ, Thiên Chúa đã thực hiện cuộc viếng thăm mà cả dân tộc Do Thái nói riêng và thế gian nói chung đang ngóng trông và đợi chờ. Lần viếng thăm của Thiên Chúa đã mở ra một trang sử mới; khai mạc một triều đại mới: triều đại Nước Thiên Chúa. 

Trong cùng một lối suy tư, giờ đây chúng ta cùng suy gẫm cuộc thăm viếng của Đức Maria và bà Ê-li-sa-bét trong Bài Tin Mừng tuần này. Sau khi để cho ý định của Thiên Chúa được thành sự trong cung lòng của mình, Đức Maria vội vã ra đi lên miền sơn cuớc để thăm bà Ê-li-sa-bét, chị họ Ngài. Trình thuật này thường được suy gẫm trong Kinh mân côi để ca tụng nhân đức thương người, luôn quan tâm đến nhu cầu của kẻ khác nơi Mẹ. Tất cả đều là những bài học thật quí giá mà Mẹ đã để lại cho chúng ta. Tuy nhiên, hôm nay tôi xin đề nghị anh chị em lưu tâm đến một yếu tố khác, nói lên niềm vui và mối chân tình của Mẹ và người chị họ, bà Ê-li-sa-bét khi được Chúa viếng thăm.

Trước tiên, việc mang thai là niềm vui khôn tả, là nguồn sức mạnh của tất cả các người mẹ. Mẹ Maria cũng thế. Trong niềm vui được Thiên Chúa đoái thương và viếng thăm, Mẹ được thúc đẩy để lên đường, chia sẻ niềm vui và điều kỳ diệu đang xẩy ra trong cung lòng của Mẹ cho người khác. Và ai là người có thể đồng cảm với Mẹ trong giai đoạn này? Người đó chính là chị họ Mẹ, người cùng cảnh ngộ và đang mang thai như Mẹ, bà Ê-li-sa-bét. Niềm vui không chỉ được trao đổi giữa hai người mẹ: Đức Maria và bà Ê-li-sa-bét mà thôi, nó còn được lan tỏa qua hai người con. Vừa nghe lời Mẹ chào thì Gio-an Tẩy giả, tuy là một thai nhi nhưng cũng đã nhẩy lên để diễn tả niềm vui khi được Mẹ và Chúa đến viếng thăm. 

Như vậy, mỗi lần chúng ta gặp nhau, dù là tình cờ hay đã định trước, đều là cơ hội để chúng ta có thể đem tin vui đến cho nhau, hỗ trợ nhau trong nỗi đau, củng cố và giúp nhau đối diện với cơn buồn phiền rồi hướng dẫn nhau vuợt qua tình trạng bối rối để hướng về cùng đích của Nuớc Trời. Chính qua các cử chỉ đó, chúng ta làm cho mầu nhiệm hy tế của Đức Giê-su mà chúng ta đang cử hành trong các Thánh Lễ trở thành hiện thực và sống động hơn bởi cuộc sống dấn thân và phục vụ mà chúng ta dành cho nhau. 

Uớc mong Chúa vừa là hành trang vừa là quà tặng mà chúng ta mỗi lần thăm viếng đem đến cho nhau trong cuộc sống, cụ thể trong Mùa Giáng Sinh này. Bởi vì, chúng ta tin rằng: mỗi lần gặp gỡ là một cơ hội mà chúng ta đem Chúa đến cho nhau để niềm vui mà chúng ta trao cho nhau trong Chúa được trở nên trọn vẹn hơn. Amen!

Giuse Mai Văn Thịnh DCCT