KHUYẾN MÃI - SỰ KIỆN
Suy Niệm Thứ Bảy Tuần 29 Thường Niên (FX Nguyễn Văn Tuyết)

 BÀI ĐỌC I: Ep 4, 7-16
"Đức Kitô là đầu, nhờ Người mà toàn thân thể được lớn lên".

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô,

Anh em thân mến, mỗi người trong chúng ta đã được ban ơn tuỳ theo lượng Đức Kitô ban cho. Vì thế có lời rằng: "Người lên nơi cao điệu tù nhân về, Người đã ban ân huệ cho mọi người". Nói rằng "Người lên" nghĩa là gì nếu không phải là trước Người đã xuống những miền hạ tầng trái đất sao? Đấng đã xuống cũng chính là Đấng đã vượt lên trên mọi tầng trời, để làm viên mãn vạn vật.

Và chính Người đã ban cho kẻ làm Tông đồ, người làm Tiên tri, còn kẻ khác thì rao giảng Tin Mừng, kẻ khác nữa làm chủ chăn và thầy dạy, để tổ chức các thánh nhân nên hoàn bị hầu chu toàn chức vụ, xây dựng thân thể Đức Kitô, cho đến khi mọi người chúng ta hợp nhất trong đức tin, và trong sự nhận biết Con Thiên Chúa, trở nên người trưởng thành, đạt đến tầm tuổi người của Đức Kitô viên mãn, để chúng ta không còn là trẻ nhỏ bị lắc lư và lôi cuốn theo mọi chiều gió học thuyết, nghiêng theo sự lừa dối của người đời, và mưu mô xảo trá làm cho lạc lõng trong sự sai lầm.

Nhưng chúng ta hãy thực hiện chân lý theo đức ái, hãy tấn tới bằng mọi phương tiện trong Đức Kitô là đầu. Do nơi Người mà toàn thân thể được hoà hợp với nhau, kết cấu với nhau bằng những dây liên lạc cung cấp sinh lực tuỳ theo phận sự của mỗi phần, làm cho thân thể lớn lên và tự xây dựng lấy mình trong đức mến.

Đó là lời Chúa.

PHÚC ÂM: Lc 13, 1-9
"Nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, có những kẻ thuật lại cho Chúa Giêsu về việc quan Philatô giết mấy người Galilê, làm cho máu họ hoà lẫn với máu các vật họ tế sinh. Người lên tiếng bảo: "Các ngươi tưởng rằng mấy người xứ Galilê đó bị ngược đãi như vậy là những người tội lỗi hơn tất cả những người khác ở xứ Galilê ư? Ta bảo các ngươi: không phải thế. Nhưng nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy. Cũng như mười tám người bị tháp Silôe đổ xuống đè chết, các ngươi tưởng họ tội lỗi hơn những người khác ở Giêrusalem ư? Ta bảo các ngươi: không phải thế; nhưng nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy".

Người còn nói với họ dụ ngôn này: " Anh hãy chặt nó đi, còn để nó choán đất làm gì!" Nhưng anh ta đáp rằng: "Thưa ông, xin để cho nó một năm nay nữa, tôi sẽ đào đất chung quanh và bón phân: may ra nó có quả chăng, bằng không năm tới ông sẽ chặt nó đi".
Đó là lời Chúa.

____________________________

Suy Niệm

Tin mừng hôm nay Chúa mời gọi chúng ta hãy suy nghĩ về ơn gọi Kitô hữu, “Có người trồng một cây vả trong vườn nho mình. Ông đến tìm quả ở cây đó mà không thấy” (Lk 13: 6). Chúng ta có phải là cây vả nhìn bên ngoài cành lá sum xuê nhưng lại không sinh hoa kết trái để rồi có thể bị “chặt đi” hay không? Và đâu là thái độ để cuộc sống chúng ta sinh hoa kết trái.

Tất cả chúng ta đã được rửa tội trong Chúa Giêsu và đã đã “mặc áo Chúa Kitô” như là một căn tính mới. Trong căn tính mới này, chúng ta bị ràng buộc để nên thánh như Chúa Giêsu là Đấng Thánh. Chúng ta bị ràng buộc để sống cuộc sống đáng giá, và tất cả những lời nói và việc làm của chúng ta phải là một chứng từ về sự hiệp thông với Chúa, Đấng biểu lộ sự hiện diện của Người trong chúng ta và qua chúng ta. Chúng ta là hình ảnh của Chúa, là ánh sáng thế gian, “Các ngươi là ánh sáng cho thế gian (…). Người ta không thắp đèn rồi đặt nó dưới đấu, nhưng trên giá đèn, và nó sáng soi mọi người trong nhà. Cũng vậy ánh sáng của các ngươi phải chói lọi trước mặt người ta, ngõ hầu họ thấy việc lành các ngươi làm mà tôn vinh Cha các ngươi, Ðấng ngự trên trời” (Mt 5:14-16). Tuy nhiên, để là ánh sáng thế gian trước tiên chúng ta phải là ánh sáng cho chính mình. Để là ánh sáng cho chính mình chúng ta phải hoàn thiện chính mình nghĩa là phải nên thánh, nghĩa là phải sinh hoa kết trái trong cuộc sống, một điều kiện để không phải bị “chặt đi.”

Trong thực tế của cuộc sống nhiều người trong chúng ta không tin rằng việc nên thánh là điều khả thể đối với chúng ta. Nhưng nếu tin rằng chúng ta được Chúa gọi để nên thánh, và nếu việc nên thánh nằm ngoài khả năng tự nhiên của chúng ta thì chính Chúa sẽ ban cho chúng ta ánh sáng, sức mạnh, và can đảm để hoàn thành công việc mà Chúa đòi hỏi nơi chúng ta. Chắc chắn Chúa sẽ ban cho chúng ta ân sủng và thời gian chúng ta cần để biến đổi, “Xin để cho nó một năm nay nữa, tôi sẽ đào đất chung quanh và bón phân: may ra nó có quả chăng” (Lk 13:9). Vì thế nếu cuộc sống của chúng ta không trổ sinh hoa trái, đều đó cũng có nghĩa chúng ta không sẵn sàng với quà tặng của Chúa và hậu quả sẽ bị “chặt đi” (Lk 13:9).

Thật là chưa đủ nếu cây vả vẫn còn sống nhưng nó phải kết sinh hoa trái. Và cũng thật là chưa đủ nếu dân Do Thái chỉ rời khỏi Ai Cập nhưng họ phải đến đất hứa. Thật là chưa đủ chỉ để được rửa tội nhưng còn phải nên thánh.

Lạy Chúa, Chúa đã kiên nhẫn chờ đợi chúng con ăn năn sám hối. Xin giúp chúng con mau mắn quay về với Chúa. Xin làm phát sinh những hoa quả tốt tươi trong tâm hồn chúng con là tình yêu mến, đức công bình, lòng quảng đại bao dung. Xin chúc lành và giúp chúng con trung thành với điều ước nguyện.