KHUYẾN MÃI - SỰ KIỆN
Suy Niệm Thứ Năm Tuần 20 Thường Niên (FX Nguyễn Văn Tuyết)

 Nghe giọng đọc xin bấm vào địa chỉ sau

https://youtu.be/P4IaHYCATbE

 

BÀI ĐỌC I: Tl 11, 29-39a
"Hễ người nào ra khỏi cửa nhà trước hết, tôi sẽ dâng nó làm của lễ toàn thiêu".
Trích sách Thủ Lãnh.
Trong những ngày ấy, Thần Trí của Chúa ngự trên ông Giéphtê, ông liền đi quanh đất Galaad, Manassê, (rồi) Maspha (của) Galaad, và từ đó tiến sang đánh con cái Ammon. Ông thề hứa với Chúa rằng: "Nếu Chúa trao con cái Ammon vào tay con, thì khi con từ đất con cái Ammon trở về bình an, hễ người nào ra khỏi nhà con và đón tiếp con trước hết, con sẽ dâng nó cho Chúa làm của lễ toàn thiêu".
Ông Giéphtê liền trẩy sang đánh con cái Ammon, Chúa đã trao chúng trong tay ông. Ông đã đánh phá hai mươi thành trong một trận ác liệt, từ Arôê đến cửa thành Mennith, và đến Abel Kêramim. Con cái Ammon bị con cái Israel hạ nhục. Khi ông Giéphtê trở về nhà ở Maspha, người con gái duy nhất ra với hội hát trống phách đón rước ông, vì ông chẳng có người con nào khác. Khi thấy đứa con gái, ông liền xé áo mình ra mà kêu lên rằng: "Con ơi, con làm khổ cha, con cũng khổ nữa, vì cha đã khấn hứa cùng Chúa, và cha không thể làm gì khác được". Người con gái đáp: "Cha ơi, nếu cha đã khấn hứa cùng Chúa, thì cha cứ làm cho con mọi điều cha đã thề hứa, vì Chúa ban cho cha được trả thù và thắng kẻ thù của cha". Cô lại nói với cha rằng: "Con chỉ xin cha điều này: xin cha cho con hai tháng, để con cùng các bạn con đi quanh núi đồi mà than khóc tuổi thanh xuân của con". Người cha đáp: "Con cứ đi". Và ông đã cho cô đi hai tháng. Khi cô ra đi làm một với bạn nghĩa thiết của cô, thì cô than khóc tuổi thanh xuân của cô trên núi đồi. Sau hai tháng, cô trở về nhà cha cô, và ông đã thi hành như ông đã thề hứa. Đó là lời Chúa.

PHÚC ÂM: Mt 22, 1-14
"Các ngươi gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu lại phán cùng các đầu mục tư tế và kỳ lão trong dân những dụ ngôn này rằng: "Nước Trời giống như vua kia làm tiệc cưới cho hoàng tử. Vua sai đầy tớ đi gọi những người đã được mời dự tiệc cưới, nhưng họ không chịu đến. Vua lại sai các đầy tớ khác mà rằng: 'Hãy nói cùng những người đã được mời rằng: Này ta đã dọn tiệc sẵn rồi, đã hạ bò và súc vật béo tốt rồi, mọi sự đã sẵn sàng: xin mời các ông đến dự tiệc cưới'. Nhưng những người ấy đã không đếm xỉa gì và bỏ đi: người thì đi thăm trại, người thì đi buôn bán, những người khác thì bắt đầy tớ vua mà nhục mạ và giết đi. Khi vua nghe biết, liền nổi cơn thịnh nộ, sai binh lính đi tru diệt bọn sát nhân đó, và thiêu huỷ thành phố của chúng. Bấy giờ vua nói với các đầy tớ rằng: 'Tiệc cưới đã dọn sẵn sàng, nhưng những kẻ đã được mời không đáng dự. Vậy các ngươi hãy ra các ngả đường, gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới'. Các đầy tớ liền đi ra đường, gặp ai bất luận tốt xấu, đều quy tụ lại và phòng cưới chật ních khách dự tiệc.

Đoạn vua đi vào quan sát những người dự tiệc, và thấy ở đó một người không mặc y phục lễ cưới. Vua liền nói với người ấy rằng: 'Này bạn, sao bạn vào đây mà lại không mặc y phục lễ cưới?' Người ấy lặng thinh. Bấy giờ vua truyền cho các đầy tớ rằng: 'Trói tay chân nó lại, ném nó vào nơi tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc và nghiến răng!' Vì những kẻ được gọi thì nhiều, còn những kẻ được chọn thì ít".

Đó là lời Chúa.

Suy Niệm.

Dụ ngôn Tin mừng hôm nay nói về buổi tiệc Nước Trời. Chúa chuẩn bị buổi tiệc và muốn tất cả chúng ta cùng tham dự, “mọi sự đã sẵn sàng: xin mời các ông đến dự tiệc cưới” (Mt 22:4). Lời mời gọi này thách thức chúng ta suy nghĩ về cách mà chúng ta sẽ nhận lấy lời mời đó. Chúng ta có đến với hết tâm tình hay chỉ với một xác tín hời hợt?

Chấp nhận lời mời này đòi hỏi một cấp độ xác tín sâu xa. Giống như những khách được mời trong Tin mừng, chúng ta có thể nhận ra chính mình qua những lời nói như, “Tôi sẽ đi nhà thờ khi con cái lớn khôn để chúng không làm cho người khác bị chia trí.” Hoặc “tôi sẽ giúp anh chị làm việc đó sau khi làm xong việc này của tôi,” mà quên rằng điều Chúa Giêsu đang mời gọi chúng ta ngay lúc này là hãy đặt Thiên Chúa lên trên mọi sự. Chúa van xin chúng ta hãy từ bỏ thái độ tông đồ lạnh nhạt đó của chúng ta.

Lời mời gọi của Chúa có thể đến với chúng ta bất cứ lúc nào. Đây là lời mời gọi cá nhân, một lời mời gọi mở rộng. Và tất cả chúng ta đều có một chỗ trong bàn tiệc. Không ai được phép tự cho rằng mình có quyền dự tiệc nhưng chính Thiên Chúa, Đấng tìm thấy chúng ta và bảo, “hãy đến dự tiệc cưới.” Tại bàn tiệc chúng ta không chỉ ngồi đó nhưng còn phải ôm lấy tình bạn và tình yêu được tìm thấy ở đó.

Chúa muốn chúng ta luôn ngồi gần với Người và muốn chúng ta hành động ngay cả khi thời gian không thuận tiện nghĩa là phải nhận lấy lời mời gọi này bằng lời nói và hành động cụ thể. Chúa không muốn chúng ta đến bàn tiệc chỉ khi nào phù hợp với chương trình xếp sẵn của chúng ta. Nếu không chúng ta cũng sẽ giống như những người khách được mời nhưng không ăn mặc thích hợp bị ném ra ngoài, “Này bạn, sao bạn vào đây mà lại không mặc y phục lễ cưới?” (Mt 22:12).

Những thái độ khác nhau trong dụ ngôn có thể là những trạng thái khác nhau của linh hồn chúng ta. Nhờ ân sủng của Bí Tích Rửa Tội chúng ta trở thành con cái Thiên Chúa vì thế tất cả chúng ta đều có một chỗ nơi bàn tiệc. Tuy nhiên, nếu chúng ta quên đi điều kiện “con Chúa” của chúng ta, nếu chúng ta để ân sủng trong tâm hồn chết đi, chúng ta sẽ trở thành những người ở các ngả đường, những người qua đường không có đủ điều kiện để vào Nước Trời.

Sức mạnh biến đổi tình yêu của Chúa đem lại cho chúng ta sự sống chỉ khi nào chúng ta hoàn toàn xác tín. Là Kitô hữu, chúng ta cũng là những lực sĩ đang dự cuộc thi để chiếm phần thưởng Thiên đàng. Là một lực sĩ chúng ta không chỉ có mặt khi thi đấu nhưng phải luôn xác tín vào việc tập luyện. Cũng vậy là Kitô hữu chúng ta không thể nào sống cuộc sống mà không cầu nguyện và tham dự các Bí tích.

Lạy Chúa là Ðấng giàu lòng thương xót. Cha thi ân tràn đầy mà không tính toán. Nhưng vì dại khờ chúng con không biết đón nhận hồng ân. Xin giúp chúng con cảm nghiệm được ân lộc cao quí, để chúng con biết dùng hồng ân cho xứng đáng. Xin đừng để con vì mải mê thế sự mà quên việc thờ phượng Chúa. Xin cho con ý thức đó là việc quan hệ nhất trong đời Kitô hữu của mình.