KHUYẾN MÃI - SỰ KIỆN
Suy Niệm Thứ Sáu Tuần 19 Thường Niên (FX Nguyễn Văn Tuyết)

Nghe giọng đọc xin bấm vào địa chỉ sau:

https://youtu.be/8PNFrvvGTFQ

 

BÀI ĐỌC I: Gs 24, 1-13
"Ta đã đem tổ phụ các ngươi từ Mêsôpôtamia về, đã dẫn các ngươi ra khỏi Ai-cập, đã đem các ngươi vào đất nước".
Trích sách ông Giosuê.
Trong những ngày ấy, Giosuê triệu tập tất cả các chi tộc lại ở Sikem, rồi gọi các kỳ lão, các thủ lãnh gia tộc, quan án, sĩ quan đến, và họ đứng trước mặt Thiên Chúa. Giosuê liền nói với toàn dân như thế này:
Chúa là Thiên Chúa Israel phán rằng: Thuở xưa tổ tiên các ngươi là Tharê, cha của Abraham và Nacor, đã ở bên kia sông, và đã thờ các thần ngoại. Bấy giờ Ta đã đem Abraham, tổ phụ các ngươi, từ bên kia sông và đã dẫn đưa ông vào đất Canaan. Ta lại làm cho con cháu ông trở nên đông đúc, đã ban cho ông được Isaac. Ta lại ban cho Isaac được Giacóp và Êsau. Trong hai người này, Ta đã ban cho Êsau miền núi Sêir làm sản nghiệp. Còn Giacóp và con cái thì xuống Ai-cập.
Sau đó, Ta đã sai Môsê và Aaron, và trừng phạt Ai-cập bằng những phép lạ. Rồi Ta đã dẫn các ngươi và cha ông các ngươi ra khỏi Ai-cập, và các ngươi đã đi tới Biển. Người Ai-cập đuổi theo cha ông các ngươi với chiến xa binh mã cho đến Biển Đỏ. Bấy giờ con cái Israel kêu cầu Chúa và Người đã khiến sự tối tăm ngăn giữa các ngươi và quân Ai-cập, và làm cho biển tràn ra mà vùi lấp chúng. Chính mắt các ngươi đã thấy tất cả những gì Ta đã làm ở Ai-cập, rồi các ngươi đã ở lâu trong hoang địa.
Sau đó, Ta đã đưa các ngươi vào xứ Amorê, bên kia sông Giođan. Chúng đã giao chiến với các ngươi và Ta đã trao chúng trong tay các ngươi. Các ngươi đã chiếm được đất đai của chúng, và Ta đã tiêu diệt chúng trước mặt các ngươi. Rồi Balac, con Sêphor, vua xứ Moab, dấy lên giao chiến với Israel. Vua ấy đã cho mời Balaam, con của Bêor, đến để chúc dữ các ngươi. Ta không muốn nghe Balaam. Nhưng trái lại Ta đã dùng nó chúc phúc cho các ngươi và Ta đã cứu các ngươi thoát khỏi bàn tay nó.
Sau đó, các ngươi đã qua sông Giođan và đến Giêricô, dân thành này, cũng như các người Amorê, Phêrêsê, Canaan, Hêthê, Gergêsê, Hêvê, Giêbusê, đã giao chiến với các ngươi. Nhưng Ta đã trao chúng trong tay các ngươi. Ta đã cho ong bò vẽ đi trước các ngươi, và Ta đuổi hai vua xứ Amorê ra khỏi các địa hạt của họ mà không cần nhờ đến cung kiếm của các ngươi. Ta đã ban cho các ngươi một vùng đất mà các ngươi không mất công đánh chiếm. Ta đã cho các ngươi được ở những thành mà các ngươi không phải xây cất, Ta đã cho các ngươi những vườn nho và vườn ôliu mà các ngươi không vun trồng.
Đó là lời Chúa.


PHÚC ÂM: Mt 19, 3-12
"Vì lòng chai đá của các ngươi mà Môsê đã cho phép các ngươi rẫy vợ; nhưng từ ban đầu thì không có như vậy".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, có những người biệt phái đến cùng Chúa Giêsu và hỏi thử Người rằng: "Có được phép rẫy vợ vì bất cứ lẽ gì không?" Người đáp: "Nào các ông đã chẳng đọc thấy rằng: Từ thuở ban đầu, Tạo Hoá đã dựng loài người có nam có nữ, và Người đã phán: Bởi thế nên người nam sẽ bỏ cha mẹ mà kết hợp với vợ mình, và cả hai sẽ nên một thân xác? Cho nên họ không còn là hai, nhưng là một thân xác. Vậy điều gì Thiên Chúa đã kết hợp, thì loài người không được phân ly". Họ hỏi lại: "Vậy tại sao Môsê đã truyền cấp tờ ly hôn mà cho rẫy vợ?" Người đáp: "Vì lòng chai đá của các ông mà Môsê đã cho phép các ông rẫy vợ; nhưng từ ban đầu thì không có như vậy. Tôi bảo các ông rằng: Ai rẫy vợ, trừ nố gian dâm, và đi cưới vợ khác, thì phạm tội ngoại tình. Và ai cưới người đã bị rẫy, cũng phạm tội ngoại tình". Các môn đệ thưa Người rằng: "Nếu sự thể việc vợ chồng là như thế, thì tốt hơn đừng cưới vợ". Người đáp: "Không phải mọi người hiểu được điều ấy, nhưng chỉ những ai được ban cho hiểu mà thôi. Vì có những hoạn nhân từ lòng mẹ sinh ra, có những hoạn nhân do người ta làm nên, và có những người vì Nước Trời, tự trở thành hoạn nhân. Ai có thể hiểu được thì hiểu".

Đó là lời Chúa.

Suy Niệm.

Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu đáp trả những vấn đề thời đại về ý nhĩa đích thực của hôn nhân qua việc nhấn mạnh đến tính bất khả phân ly của nó. Để hiểu rõ hơn bài Tin mừng hôm nay chúng ta cần hiểu thêm toàn thể cái nhìn thời bấy giờ.

Vào thời Chúa Giêsu, dựa vào luật Môisen thì mọi trường phái giải thích luật mặc dầu phải nhìn nhận việc ly dị, nhưng có điểm khác nhau về lý do ly dị. Trường phái Hillel cho phép ly dị vì bất cứ lý do gì, còn trường phái Shammai gắt gao hơn, chỉ cho phép ly dị trong trường hợp ngoại tình mà thôi.

Những người Biệt phái đến chất vấn Chúa Giêsu không phải về việc có được phép ly dị hay không nhưng là về lý do của việc ly dị: họ muốn Chúa Giêsu phải chọn một trong hai lập trường: hoặc cho phép ly dị vì bất cứ lý do gì, hoặc chỉ cho phép ly dị trong trường hợp ngoại tình.

Ly dị vào thời đó chỉ hợp pháp khi người chồng tuyên bố ly dị. Người vợ mà không có chồng và con cái để bà có một chỗ đứng trong nền văn hoá đó sẽ không được che chở hoặc bảo vệ. Vì thế, ly dị không chỉ là một vi phạm cá nhân về ràng buộc giao ước nhưng còn là một bất công xã hội nghiêm trọng tạo nhiều nguy hiểm cho cuộc sống vốn dễ bị tổn thương của người nữ và con cái của họ. Cho nên khi người biệt phái đến hỏi Chúa Giêsu lề luật về việc ly dị. Câu trả lời của Chúa lấy lại sự công bằng cho người nữ thời đó và đồng thời cũng đưa ra một nền tảng cho các Kitô hữu để đáp trả những tâm hồn “chai đá” đang tìm cách tái định nghĩa về hôn nhân trong thế giới ngày nay.

Bằng việc đưa hôn nhân trở lại chương trình nguyên thuỷ của Chúa Cha, Chúa Giêsu nhấn mạnh bốn lý do tại sao chỉ một người nam và một người nữ mới có thể được kết hợp trong hôn nhân.

1. “Từ đầu tiên, Tạo Hoá đã dựng loài người có nam có nữ” (Mt 19:4). Chúa Giêsu dạy rằng có một ý nghĩa thật lớn đối với giống đực và giống cái trong chương trình của Thiên Chúa. Bỏ qua điều này là bỏ qua việc nhìn nhận ai là chúng ta.

2. “Bởi thế nên người nam sẽ bỏ cha mẹ mà kết hợp với vợ mình” (Mt 19:5). Chương trình của Thiên Chúa không phải là người nam bỏ cha mẹ để theo bất cứ ai anh ta muốn, nhưng là với người vợ của anh.

3. “Và cả hai sẽ nên một thân xác?” (Mt 19:5). Sự kết hợp thân xác này vượt ra khỏi sự kết hợp thể lý xảy ra trong hành động tính dục. Nó điểm tới sự kết hợp vĩnh viễn xảy ra khi người nam và người nữ, qua hành động tính dục, sinh sản con cái trong cuộc sống hôn nhân hoặc qua việc kết hiệp thân xác của họ. Và như vậy rõ ràng rằng sự kết hợp giữa người nam với người nam hay người nữ với người nữ không thể nào “nên một” trong cách thức này.

4. “ Vậy điều gì Thiên Chúa đã kết hợp, thì loài người không được phân ly” (Mt 19:6). Chính Thiên Chúa kết hợp người nam và người nữ trong hôn nhân cho nên bất cứ khi nào chúng ta cố gắng chia cách những gì Chúa đã kết hợp, chúng ta làm theo ý của chúng ta và của xã hội chứ không phải ý định của Thiên Chúa. Người biệt phái tranh luận rằng “Môisen đã cho phép điều đó” (Mt 19: 7), và Chúa Giêsu trả lời đó bởi “vì lòng chai đá” của họ (Mt 19: 8).

Trong câu trả lời, Chúa Giêsu không theo bất cứ lập trường nào của con người. Người kêu gọi trở về với chương trình nguyên thủy của Thiên Chúa khi tạo dựng con người. Chúa nhắc họ về những điều căn bản của Sách Sáng Thế rằng hiệu quả của lời thề hứa hôn nhân là hai người trở nên một thân xác và vì thế không thể phân ly. Hôn nhân là việc thuộc về ân sủng cho nên để một hôn nhân vững chắc và lành mạnh phải được xây dựng trên tình yêu và tin tưởng. Cuộc sống tình yêu vợ chồng là chứng từ về sự tốt lành của tình yêu con người và mối liên hệ giữa Thiên Chúa và Dân riêng của Người.

Lạy Chúa, xin chúc phúc cho chúng con dù sống bậc hôn nhân hay tu trì tận hiến xin cho chúng con biết hiểu rằng: Yêu thương là con đường của Chúa để chúng con sống trọn vẹn ơn gọi của chúng con theo đúng chương trình của Chúa dành cho chúng con.