KHUYẾN MÃI - SỰ KIỆN
Suy Niệm Thứ Tư Tuần 14 Thường Niên (FX Nguyên Văn Tuyết)

Nghe giọng đọc, bấm vào địa chỉ sau:

https://youtu.be/kRa3n7OyrTg

BÀI ĐỌC I: NĂM I St 41, 55-57; 42, 5-7a. 17-24a

"Chúng ta phải chịu thế này thật xứng đang, vì chúng ta đã phạm đến em chúng ta".

Trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, cả nước Ai-cập gặp nạn đói kém, dân chúng kêu vua Pharaon, xin cho họ của ăn. Vua trả lời họ rằng: "Các ngươi hãy đến cùng Giuse và ông bảo thế nào, các ngươi hãy làm như vậy". Cơn đói kém ngày càng gia tăng khắp mặt đất. Bấy giờ ông Giuse mở các kho lúa, bán cho người Ai-cập, vì họ cũng đói kém khổ sở. Khắp mọi nước, người ta tuôn đến Ai-cập để mua lương thực ăn cho đỡ đói.

Các con ông Giacóp cũng đi chung với những người khác đến Ai-cập để mua lúa, vì nạn đói cũng hoành hành trong đất Canaan. Giuse có quyền trên toàn lãnh thổ Ai-cập, nên ông bán lúa thóc cho hết mọi người. Khi các anh của Giuse sấp mình lạy ông, ông nhận ra các anh, nên ông nói giọng cứng cỏi như nói với khách lạ. Ông hỏi họ: "Các ngươi ở đâu đến?" Họ đáp: "Chúng tôi từ đất Canaan đến mua thực phẩm".

Giuse đã truyền giam họ trong ba ngày; đến ngày thứ ba, ông cho dẫn họ ra khỏi tù và bảo rằng: "Các ngươi hãy làm điều ta dạy bảo, thì sẽ được sống: vì ta kính sợ Thiên Chúa. Nếu các ngươi là người lương thiện thì một người trong các ngươi sẽ ở lại trong tù, còn những người khác hãy đem lúa về nhà. Rồi các ngươi hãy dẫn đứa em út các ngươi tới đây cho ta, để ta có thể tin lời các ngươi, và các ngươi sẽ khỏi chết. Họ đã làm như Giuse dạy bảo.
Bấy giờ họ mới nói với nhau rằng: "Chúng ta phải chịu thế này thật xứng đáng, vì chúng ta đã phạm đến em chúng ta. Chúng ta đã thấy tâm hồn em chúng ta khổ sở, khi nó năn nỉ chúng ta tha cho nó, nhưng chúng ta không chịu nghe. Vì thế nên chúng ta phải chịu nỗi khốn khổ này". Bấy giờ, một người trong anh em là Ruben nói rằng: "Chớ thì tôi đã chẳng bảo anh em đừng có phạm đến đứa trẻ sao". Nhưng không ngờ rằng Giuse hiểu tiếng họ, vì ông dùng thông ngôn mà nói với họ. Ông Giuse lánh mặt đi một chút mà khóc.
Đó là lời Chúa.

PHÚC ÂM: Mt 10, 1-7
"Các con hãy đến cùng chiên lạc nhà Israel".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu gọi mười hai môn đệ Người lại, và ban cho các ông quyền hành trên các thần ô uế để các ông xua đuổi chúng và chữa lành mọi bệnh hoạn, tật nguyền.

Đây là tên của mười hai Tông đồ: Trước hết là Simon cũng gọi là Phêrô, rồi đến Anrê em của ông, Giacôbê con ông Giêbêđê và Gioan em của ông, Philipphê và Bartôlômêô, Tôma và Matthêu người thu thế, Giacôbê con ông Alphê và Tađêô, Simon nhiệt tâm và Giuđa Iscariô là kẻ nộp Người.
Chúa Giêsu đã sai mười hai vị này đi và truyền rằng: "Các con đừng đi về phía các dân ngoại và đừng vào thành của người Samaria. Tốt hơn, các con hãy đến cùng các chiên lạc nhà Israel. Các con hãy đi rao giảng rằng: 'Nước Trời đã gần đến'".
Đó là lời Chúa.

Suy Niệm

Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta trở về cội nguồn của Giáo Hội khi tường thuật việc Chúa Giêsu sai các tông đồ đi làm sứ vụ. Sứ vụ của các ngài là tiếp tục sứ mệnh cứu rỗi của Chúa Giêsu. Giáo hội, trong cuộc lữ hành của mình, là một cộng đoàn truyền giáo. Các tông đồ, do sự uỷ thác của Chúa Giêsu, trở thành cột trụ của Giáo hội mà thánh Phêrô là lãnh đạo. Giáo Hoàng, đấng kế vị thánh Phêrô, và các giám mục, là những người kế vị các tông đồ, tạo thành Giám mục đoàn với phẩm trật. Phẩm trật này hiện hữu không ngoài mục đích tiếp tục sứ mệnh Chúa đã ủy thác cho các Tông Ðồ. Chúng ta gọi là Giáo hội Tông truyền.

Giáo hội Tông truyền không chỉ có nghĩa là Giáo Hội được xây dựng trên nền tảng các Tông Ðồ, mà còn có nghĩa là chúng ta phải chấp nhận quyền bính mà các Tông Ðồ đã truyền lại cho các đấng kế vị, tức Giám mục đoàn mà thủ lãnh là Ðức Giáo Hoàng. Ðây chính là nền tảng sự hiệp thông trong Giáo Hội.

Không thể nào nói đến hiệp thông nếu có một Giám mục nào đó đứng riêng rẽ bên ngoài Giám mục đoàn để truyền dạy những điều nghịch đức tin và luân lý của Giáo Hội, và cũng không còn là hiệp thông khi một tín hữu không tuân giữ quyền giáo huấn của Giám mục đoàn và của thủ lãnh Giám mục đoàn là Ðức Giáo Hoàng. Trong sự hiệp thông chúng ta cầu nguyện cho các Giám mục.

Giáo Hội là Giáo Hội của Chúa Kitô, chân lý chúng ta phải tuyên xưng là do Chúa Kitô mạc khải và ủy thác lại cho các Tông Ðồ, và truyền lại cho các đấng kế vị các ngài. Luật phải giữ cũng chính là luật của Chúa Kitô đã ủy thác cho các Tông Ðồ và các đấng kế vị các ngài. Tiêu chuẩn để biết một thành phần Giáo Hội có hiệp thông với Giáo Hội hay không là tinh thần tuân phục đối với quyền bính của những đấng kế vị các Tông Ðồ.

Chúa Giêsu không tìm kiếm những người trí thức, nhưng những người sẵn sàng, ước muốn và có thể theo Người đến phút cuối cùng. Vì thế là một Kitô hữu, chúng ta cũng phải cảm nhận trách nhiệm một phần trong chương trình cứu độ của Chúa Giêsu. Trách nhiệm để rao giảng sứ điệp “Nước Trời đã gần đến” (Mt 10:6).

Lạy Chúa, xin ban cho con lòng nhẫn nại, tính hiền hòa và lòng quả cảm để con luôn nhiệt thành trong sứ mạng truyền giáo. Xin ban cho con tinh thần khiêm tốn, để luôn luôn biết đón nhận và tuân phục giáo huấn của Chúa được ủy thác cho các Tông Ðồ và Giáo Hội. Xin Chúa gìn giữ Giáo Hội được hiệp thông quanh đấng kế vị thánh Phêrô mà Chúa đã đặt làm thủ lãnh Giáo Hội.