KHUYẾN MÃI - SỰ KIỆN
Suy Niệm Thứ Tư Tuần 20 Thường Niên (FX Nguyễn Văn Tuyết)

 Nghe giọng đọc xin bấm vào địa chỉ sau:

https://youtu.be/Nw3YFX3Bcg0

 

BÀI ĐỌC I: Tl 9, 6-15
"Đang khi Chúa ngự trị giữa chúng tôi, các ngươi đã nói: 'Xin cho một vua cai trị chúng tôi'".

Trích sách Thủ Lãnh.
Khi ấy, mọi người Sikem và tất cả các gia tộc thành Mêllô tụ họp lại, rồi kéo nhau đến gần cây sồi ở Sikem, và tôn Abimêlech lên làm vua.
Khi ông Giotham nghe tin ấy, liền đi lên đứng trên đỉnh núi Garizim, lớn tiếng kêu lên rằng: "Hỡi người Sikem, hãy nghe ta, để Thiên Chúa cũng nghe các ngươi. Các cây cối đều đến xức dầu phong một vị vua cai trị chúng, và nói cùng cây ôliu rằng: 'Hãy đi cai trị chúng tôi'. Cây ôliu đáp lại rằng: 'Chớ thì ta có thể bỏ việc sản xuất dầu mà các thần minh và loài người quen dùng, để được lên chức cai trị cây cối sao?' Các cây cối nói cùng cây vả rằng: 'Hãy đến cầm quyền cai trị chúng tôi'. Cây vả trả lời rằng: 'Chớ thì ta có thể bỏ sự ngọt ngào của ta, bỏ hoa trái ngon lành của ta, để được lên chức cai trị các cây cối khác sao?' Các cây cối nói với cây nho rằng: 'Hãy đến cai trị chúng tôi'. Cây nho đáp rằng: 'Chớ thì ta có thể bỏ việc cung cấp rượu, là thứ làm cho Thiên Chúa và loài người được vui mừng, để được lên chức cai trị các cây cối khác sao?' Tất cả những cây cối nói với bụi gai rằng: 'Hãy đến cai trị chúng tôi'. Bụi gai trả lời rằng: 'Nếu các ngươi thật lòng đặt ta làm vua các ngươi, thì các ngươi hãy đến nghỉ dưới bóng ta. Nhưng nếu các ngươi không muốn thì sẽ có lửa từ bụi gai phát ra thiêu huỷ các cây hương nam núi Liban'".
Đó là lời Chúa.

PHÚC ÂM: Mt 20, 1-16a
"Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này rằng: "Nước Trời giống như chủ nhà kia sáng sớm ra thuê người làm vườn nho mình. Khi đã thoả thuận với những người làm thuê về tiền công nhật là một đồng, ông sai họ đến vườn của ông. "Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có những người khác đứng không ngoài chợ, ông bảo họ rằng: 'Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta, ta sẽ trả công cho các ngươi xứng đáng'. Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu và thứ chín, ông cũng trở ra và làm như vậy. "Đến khoảng giờ thứ mười một ông lại trở ra, và thấy có kẻ đứng đó, thì bảo họ rằng: 'Sao các ngươi đứng nhưng không ở đây suốt ngày như thế?' Họ thưa rằng: 'Vì không có ai thuê chúng tôi'. Ông bảo họ rằng: 'Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta'. "Đến chiều chủ vườn nho bảo người quản lý rằng: 'Hãy gọi những kẻ làm thuê mà trả tiền công cho họ, từ người đến sau hết tới người đến trước hết'. Vậy những người làm từ giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người một đồng. Tới phiên những người đến làm trước, họ tưởng sẽ lãnh được nhiều hơn; nhưng họ cũng chỉ lãnh mỗi người một đồng. Đang khi lãnh tiền, họ lẩm bẩm trách chủ nhà rằng: 'Những người đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi chịu nắng nôi khó nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao?' Chủ nhà trả lời với một kẻ trong nhóm họ rằng: 'Này bạn, tôi không làm thiệt hại bạn đâu, chớ thì bạn đã không thoả thuận với tôi một đồng sao? Bạn hãy lấy phần bạn mà đi về, tôi muốn trả cho người đến sau hết bằng bạn, nào tôi chẳng được phép làm như ý tôi muốn sao? Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng?' "Như thế, kẻ sau hết sẽ nên trước hết, và kẻ trước hết sẽ nên sau hết".

Đó là lời Chúa.
______________________

Suy Niệm

Tin mừng hôm nay mời gọi chúng ta hãy ý thức rằng lý luận của Thiên Chúa vượt qua khỏi lý luận của con người. Trong khi đo lường của con người là “lãnh được nhiều hơn” (Mt 20:10) thì đo lường của Thiên Chúa là tình yêu, “Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng?” (Mt 20:15). Theo thánh Bernard ,“đo lường của tình yêu là không có sự đo lường.” Tuy nhiên điều này không có nghĩa công bằng là một điều vô nghĩa nhưng mà “Ta sẽ trả công cho các ngươi xứng đáng” (Mt 20:4) dựa trên nền tảng tình yêu. Thiên Chúa là Đấng Công Bằng, và bác ái thì không mâu thuẫn với công bằng nhưng còn đi xa hơn nữa như thánh Phaolô nói, “Tin, Cậy, Mến. Ấy là bộ ba! Nhưng trong bộ ba ấy, Mến lớn hơn cả” (x. 1 Cor 13:5).

“Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng?”(Mt 20:15), đây cũng là câu hỏi mà Chúa muốn hỏi chúng ta. Nếu “tưởng sẽ lãnh được nhiều hơn,” là chúng ta đang biểu lộ một sự thiếu hiểu biết về cách mà Thiên Chúa làm việc. Tình yêu của Chúa vượt trên những giới hạn của con người. Ông chủ vườn nho chăm sóc mỗi công nhân qua việc cung cấp những gì họ cần để có thể sống cho ngày đó. Ông không tính toán thời gian họ làm việc hoặc theo cách mà những người làm công sớm hơn đã suy nghĩ. Đối với ông không phải là việc trả công nhưng là quà tặng. Và quà tặng thì phải được trao ban một cách tự do. Nếu chúng ta muốn cho một điều gì đó với kỳ vọng sẽ nhận lại một điều gì đó thì đó không phải là quà tặng nhưng là một sự trả công. Là trả lại một điều gì đó mà trong tâm hồn chúng ta muốn đòi lại ngay từ lúc trao tặng. Quà tặng không phải là một việc đổi chác. Quà tặng không kèm theo những ràng buộc đối với người cho lẫn người nhận. Chúng ta không thể mua nó nhưng chỉ có thể nhận lấy.

Nước Trời là quà tặng được ban do lòng quảng đại của Chúa, chứ không phải do lòng đạo đức hay công nghiệp của con người. Một đức tin trưởng thành không phải là một mối liên hệ kinh doanh nhưng trong mối liên hệ yêu thương. Vì thế trong cuộc sống, khi đối diện với những thành công của người khác, chúng ta hãy tự hỏi xem tôi có vui mừng vì Chúa đã rộng lượng với người khác hay không?

Lạy Chúa, khi nhìn lại thân phận của chúng con. Chúng con nhận thấy mình chẳng có gì. Nhưng nhờ tình yêu của Chúa, chúng con được nhận hết ơn này đến ơn khác. Xin cho chúng con luôn biết sống tâm tình tạ ơn Chúa. Và đồng thời biết chung vui với người may mắn, biết cảm thương chia sẻ với anh chị em bất hạnh. Chỉ khi nào chúng con biết sống chan hòa với mọi người, chúng con mới thấy bình an hoan lạc.